"Tôi ôm con ngủ ở phòng khách với đầy tâm sự!"
Tôi không ngờ mình lại rơi vào hoàn cảnh này và muốn chia sẻ để nhận lời khuyên từ mọi người. Trong 2 năm yêu xa, tôi chỉ thăm nhà anh 2-3 lần, và mỗi lần thấy gia đình anh rất tình cảm. Anh là con trai trưởng, bố mất sớm, mẹ mất hơn 2 năm trước, nhưng gia đình vẫn ổn về kinh tế. Anh có 2 em gái, một đã kết hôn, còn em út 20 tuổi mà anh rất yêu thương. Trước khi kết hôn, tôi hiểu rõ hoàn cảnh gia đình anh và càng thương anh cùng các em hơn. Tôi đã xin chuyển công tác về thành phố anh sống với hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp khi kết hôn.
Khi sống chung, tôi mới nhận ra những khó khăn trong gia đình. Chồng tôi luôn cố gắng làm mọi việc nhà để em chồng không phải đụng tay vào, khiến em ấy ngày càng vụng về. Dù tôi có góp ý, anh vẫn khăng khăng muốn em tập trung vào học, cho rằng công việc nhà không nặng nhọc. Nhiều đêm, em chồng sợ ma đến nỗi chồng tôi phải qua ngủ cùng, khiến tôi cảm thấy ấm ức. Sự quan tâm thái quá của chồng đối với em chồng ngày càng khiến tôi khó chịu, như việc anh gỡ xương cá cho em trong bữa cơm gia đình.
Trong khi tôi và con trai 3 tuổi đang ngồi đó, chồng không thèm gỡ xương cá cho con ăn nữa. Tôi không thể chấp nhận được hành động đó và đã nói thẳng với chồng rằng, thương em thì ai cũng thương, nhưng vợ con phải được ưu tiên hơn. Chồng đáp rằng từ nhỏ con đã biết ăn cá và tôi có thể tự gỡ xương. Mặc dù vậy, sau đó chồng cũng có phần chú ý hơn đến tôi. Gần đây, chồng lại làm tôi tức giận khi nhận lệnh công tác sang Pháp 1 tháng. Từ khi biết tin, em chồng cứ quấn quýt bên anh.
Khi chồng đi làm về, em chồng tôi thường ở lại phòng chúng tôi và chơi với cháu đến khuya, không về phòng riêng. Chồng tôi thấy vậy nên đã để em nằm dưới sàn còn vợ chồng tôi ngủ trên giường. Sau một đêm như thế, tôi không chịu nổi và nói thẳng với em chồng về việc này. Em phụng phịu không chịu về, nên tôi bế cháu ra phòng khách. Chồng tôi không đồng ý nhưng tôi vẫn quyết định không ngủ trong hoàn cảnh đó. Hiện tại, chỉ còn vài ngày nữa chồng đi công tác nhưng chúng tôi vẫn giận nhau vì chuyện này, trong khi em chồng vẫn tiếp tục ở lại phòng chúng tôi.
Tôi ôm con ngủ ở phòng khách, cảm thấy ấm ức. Chồng tôi liên tục giải thích và nịnh nọt, bảo tôi đừng chấp em chồng. Anh còn hứa sẽ thuê khách sạn để bù đắp cho tôi. Tôi không cấm anh quan tâm, nhưng mọi thứ cần có giới hạn. Càng nghĩ, tôi càng ghét em chồng. Sắp tới, tôi dự định sẽ ở nhà khi chồng công tác để chấn chỉnh tính nhõng nhẽo của em. Dù sao em cũng lớn rồi, sao không biết điều? Tôi phải làm gì để anh em chồng bớt quan tâm nhau đây?


Source: https://afamily.vn/toi-om-con-ngu-o-phong-khach-voi-bao-am-uc-20150201103658328.chn